Behavioral Finance – Khác Biệt Của Tài Chính Hành Vi So Với Tài Chính Tiêu Tiêu Chuẩn

Có một trường phái đầu tư chứng khoán khác bên cạnh đầu tư chứng khoán theo phân tích cơ bản hay phân tích kỹ thuật. Đó là TÀI CHÍNH HÀNH VI. Trường phái này thiên hướng về tâm lý học. Các nhà phân tích đầu tư chứng khoán theo trường phái này cho rằng giá hình thành bởi sự tương tác và tương tác được hình thành từ trong tư duy và nhận thức của con người.

Những người đề xuất tài chính tiêu chuẩn thường thừa nhận rằng lý thuyết tài chính của họ đánh giá sai, tiêu cực hoặc tích cực hơn nhiều so với lý thuyết về tài chính hành vi của cá nhân. Họ thường rút lui về một lập luận khác, tư duy thận trọng hơn: Đó là tài chính tiêu chuẩn là một lý thuyết mô tả về trạng thái cân bằng của thị trường, là kết quả của sự tương tác của cá nhân trong thị trường trên cơ sở các tiêu chuẩn.

Xem thêm :

Phần 1 : Behavioral Finance – 1 – Giới Thiệu Về Tài Chính Hành Vi

…. Phần 3 : Behavioral Finance – 3- Nhà Đầu Tư Chứng Khoán Thích Cổ Tức Bằng Tiền Mặt ?

Ví dụ: Miller (1986) đã viết cho các nhà đầu tư chứng khoán cá nhân rằng: cổ phiếu thường không chỉ là “bó lợi nhuận” trong các mô hình kinh tế của chúng ta. Đằng sau mỗi nắm giữ có thể là một câu chuyện về kinh doanh gia đình, gia đình tranh chấp, hợp pháp nhận được, giải quyết ly hôn và một loạt các sự kiện khác gần như hoàn toàn không phù hợp với lý thuyết của chúng tôi về lựa chọn danh mục đầu tư. Rằng chúng ta trừu tượng từ tất cả những câu chuyện trong việc xây dựng mô hình của chúng tôi không phải vì những câu chuyện không thú vị mà vì chúng có thể quá thú vị và do đó làm mất tập trung chúng tôi rằng các lực lượng thị trường phổ biến nên là mối quan tâm chính của chúng tôi.

Ngay cả ở lập luận thứ hai này cũng khó thuyết phục. Bằng chứng là gắn giá cổ phiếu vào mô hình định giá chứng khoán tài  sản  vốn  (CAPM), lý thuyết cân bằng thị trường, mà theo đó rủi ro và lợi nhuận kỳ vọng được xác định trong tài chính tiêu chuẩn, không phải là một mô tả phù hợp với thực tế. Hơn nữa, trái với quan điểm của Miller, Meir Statman nghĩ quyết định đầu tư tài chính của các cá nhân và tổ chức phải là một lý thuyết tài chính khác, phù hợp hơn và hiệu quả hơn. Không chỉ đơn thuần là những câu chuyện “làm xao nhãng chúng ta khỏi thị trường tràn lan các lực lượng nên là mối quan tâm chính của nhóm ông. “Thật vậy, một lý thuyết hiệu quả về hành vi tài chính của cá nhân là rất quan trọng cho một lý thuyết hiệu quả về kết quả từ sự tương tác của các cá nhân trong thương trường, một sự cân bằng khác.

Những người trong giới tài chính tiêu chuẩn thường không nhầm lẫn bởi giới hạn. Một ví dụ là giá của một quyền chọn mua trong Mô hình Black-Scholes. Giá của một quyền chọn mua được xác định bởi: dòng tiền của một quyền chọn có thể được xác định từ khả năng biến động liên tục của một chứng khoán và chứng khoán cơ sở. Thực tế là trong vế thứ nhất dòng tiền được giới hạn trong các quyền chọn và trong vế thứ hai dòng chảy được đóng khung trong điều khoản của trái phiếu và cổ phiếu không quan trọng đối với các nhà đầu tư tài chính tiêu chuẩn. Nếu dòng tiền từ quyền chọn vượt quá dòng tiền của cổ phiếu và trái phiếu, chứng khoán, “nhà đầu tư tiêu chuẩn” tham gia vào vị thế kinh doanh chênh lệch giá, tạo ra lợi nhuận chênh lệch giá và chuyển giá về trạng thái cân bằng mức độ mà kinh doanh chênh lệch giá không còn có lợi nhuận.

Trong khi đó các nhà đầu tư tiêu chuẩn không bao giờ bị ảnh hưởng theo một giới hạn, “nhà đầu tư tài chinhs hành vi” thường bị ảnh hưởng theo giới hạn. Hơn nữa, các nhà đầu tư hành vi bị ảnh hưởng bởi các giới hạn theo cách bình thường, có thể dự đoán được. Xem xét câu hỏi sau: Vị thế dầu tư nào rủi ro hơn?

  1. Mua 1000$ U.S Tín phiếu kho bạc hay
  2. Bán hợp đồng quyền chọn mua chỉ số S&P 500.

Hầu hết mọi người chọn vị thế có nhiều rủi ro hơn cái còn lại.

Một người có danh mục đầu tư tổng thể là tỷ lệ thuận với S&P 500 và cũng đồng thời là người đã chọn vị thế quyền chọn (vì họ cho rằng quyền chọn rủi ro hơn) có lẽ là một nhà đầu tư tài chính hành vi – một người đã từng bị lừa bởi các giới hạn.

Hành vi thông thường sẽ là đem hệ số rủi ro và đánh giá rủi ro của một tài sản tách biệt với danh mục đầu tư tổng thể. Theo quy luật đó, quyền chọn có nhiều rủi ro. Nhưng theo quy tắc của Markowitz, tiền mặt là rủi ro hơn quyền chọn.

Bây giờ, chúng ta gọi những người trong tài chính tiêu chuẩn là người có hành vi chuẩn mực. Người dân ở tài chính hành vi là bình thường. Khi được cung cấp một sự lựa chọn giữa việc nhận lấy tín phiếu 10 đô la và tín phiếu 20 đô la, cả người chuẩn mực và người bình thường đều chọn hóa đơn $ 20.Tuy nhiên, Amos Tversky cho thấy , người chuẩn mực không bao giờ bị nhầm lẫn bởi các giới hạn tạo ra hóa đơn 10 đô la đó trông giống như hóa đơn 100 đô la, người bình thường thường bị nhầm lẫn bởi những giới hạn về thiết kế này.

Ảnh hưởng của giới hạn đến sự lựa chọn là một phần của Lý thuyết triển vọng của Kahneman và Tversky (1979), và lý thuyết triển vọng là một trong những thành phần của tài chính hành vi. Mẫn cảm với lỗi nhận thức là thành phần thứ hai của tài chính hành vi. Ví dụ, nhà đầu tư tiêu chuẩn không bao giờ bị lừa bởi “luật của số đông. “Họ biết rằng năm năm trở lại dữ liệu trên một quỹ tương hỗ cung cấp ít thông tin về các kỹ năng đầu tư của người quản lý quỹ. Các nhà đầu tư tiêu chuẩn cũng biết rằng, khi họ đánh giá khả năng của người quản lý một quỹ cụ thể, như Quỹ Magellan – họ nên cân nhắc bằng chứng về khả năng của người quản lý quỹ trung bình để đánh bại thị trường. Nhà đầu tư theo tài chính hành vi có xu hướng kết luận rằng một kỷ lục năm năm của một quỹ là bằng chứng tuyệt vời về các kỹ năng của người quản lý của nó và cho rằng hiệu suất trung bình của người quản lý quỹ là không liên quan trong đánh giá cho kỹ năng của một người quản quỹ.

Người tài chính tiêu chuẩn miễn dịch với các vấn đề tự chủ. Họ tuân theo kế hoạch đầu tư của họ và tìm thấy nó dễ dàng để từ chối món tráng miệng hấp dẫn. Họ cũng bám sát kế hoạch tiết kiệm của họ và không bao giờ tham gia vào những giao dịch đầu tư chứng khoán bốc đồng.

Nhà đầu tư tài chính hành vi thì lại chịu cám dỗ. Và như Thaler và Shefrin đã lưu ý, họ tìm mọi cách để cải thiện khả năng tự kiểm soát của mình. Các nhà đầu tư tài chính tiêu chuẩn cũng miễn dịch với nỗi đau của sự hối tiếc. Người tài chính tiêu chuẩn cảm thấy không thất vọng nhiều mấy giữa việc họ bỏ lỡ con sóng tăng trong thị trường tăng giá một phút so với khi họ bỏ lỡ nó trong một giờ. Nhà đầu tư tài chính hành vi thì lại có nhiều cảm xúc vui của niềm tự hào và nỗi đau của sự hối tiếc khi họ chỉ con sóng trong một phút.

Be the first to comment

Leave a Reply