Tài Chính Hành Vi – Tại Sao Nhà Đầu Tư Thích Cổ Phiếu Của Công Ty Tốt – Phần 2

Tiếp tục với câu chuyện nhà đầu tư chứng khoán thích cổ phiếu của công ty tốt. Theo đó, trong thị trường hiệu quả, sự tăng trưởng tuyệt vời của các công ty tốt được phản ánh đầy đủ trong giá cổ phiếu của họ.

Bây giờ cân nhắc, trong sự tương phản, có thể trông đợi điều gì nếu nhưng người trả lời phỏng vấn Fortune là nhà đầu tư tài chính tiêu chuẩn-người có khả năng kế hợp một cách đúng đắn kiến thức để phát hiện ra quy mô và tỷ số giá trị sổ sách trên giá thị trường (BV/MV) bởi Fama và French (1992) và những người khác. Shefrin và tôi tìm ra được rằng, về mặt tổng quát, các những công ty được đánh giá cao bởi chất lượng của ban quản trị, có quy mô lớn và tỷ số BV/MV thấp. Những đặc điểm trên, tất nhiên, đều có ở những công ty mà giá cổ phiếu của nó cho tỷ suất lợi nhuận thấp, theo Fama và French.

Xem thêm :

Phần 1 : Behavioral Finance – 1 – Giới Thiệu Về Tài Chính Hành Vi

Phần 5.1 : Tài Chính Hành Vi – Tại Sao Nhà Đầu Tư Thích Cổ Phiếu Của Công Ty Tốt – Phần 1

Nếu những người được phỏng vấn biết về mô hình Fama và French, một cách rõ rang và ngụ ý, họ có thể đưa ra sự tương quan âm giữa xếp hạng của một công ty dựa trên chất lượng của ban quản trị và xếp hạng cổ phiếu của một công ty dựa trên giá trị của một khoản đầu tư dài hạn. Thực tế là, Shefrin và tôi phát hiện ra rằng không có sự tương quan bằng không giữa chất lượng của ban quản trị và giá trị đầu tư dài hạn, điều mà được trông đợi nếu những người trả lời phỏng vấn Fortune tin rằng giá cổ phiếu phản ánh sự hiệu quả. Cũng không có sự tương quan âm nếu những người trả lời phỏng vấn tuân theo Fama và French. Thay vào đó, chúng tôi tìm thấy sự tương quan dương mạnh mẽ. Thực hiện hồi qui của giá trị khoản đầu tư dài hạn trên chất lượng của ban quản trị tạo ra không chỉ một hệ số dương với một t-statistic hiếm thấy, 43.95, mà còn một R2 điều chỉnh là 0.86. Nói theo cách khác, những người trả lời phỏng vấn Fortune nghĩ rằng cổ phiếu tốt là cổ phiếu của công ty tốt, mặc dù bằng chứng chỉ ra rang điều ngược lại là đúng.

Tại sao mọi người nghĩ rằng cổ phiếu của các công ty như Merck, Rubber Groom và Wal-Mart cung cấp giá trị cao hơn khi đầu tư dài hạn so với cổ phiếu của các công ty như Wang, Continental Airlines, và Glenfed? Michael Solt và tôi đã lập luận rằng nhà đầu tư có xu hướng tin rằng cổ phiếu tốt là cổ phiếu của công ty tốt bởi vì điều này phản ánh hiệu ứng đại diện Heuristic (Solt và Statman 1989). Một người theo đại diện Heuristic đánh giá xác suất xảy ra của một sự kiện không chắc chắn bằng mức độ mà (1) nó tương tự một đặc tính cần thiết trong mẫu các quan sát, (2) phản ánh các tính năng nổi bật mà nó được tạo ra. Mặt khác, từ một sự kiện A được đánh giá là có thể xảy ra hơn một sự kiện B khi A xuất hiện nhiều đại diện hơn B. Kahneman và Tversky (1972) đã hỗ trợ giả thuyết rằng các đối tượng đánh giá xác suất của một sự kiện bởi tính đại diện của nó với một loạt các thí nghiệm.

Hãy xem xét thí nghiệm này (Kahneman và Tversky 1982). Các đối tượng được trình bày với một tính cách ngắn gọn phác họa của Linda: Linda năm nay 31 tuổi, độc thân, thẳng thắn, và rất tươi sáng. Cô học chuyên ngành triết học. Khi còn là sinh viên, cô rất quan tâm đến vấn đề phân biệt đối xử và công bằng xã hội và cũng tham gia biểu tình chống hạt nhân. Đối tượng sau đó được hỏi sự kiện nào nhiều khả năng có thể xảy ra hơn:

  • Linda là giao dịch viên ngân hang (T)
  • Linda là giao dịch viên ngân hàng và hoạt động trong phong trào nữ giới nắm quyền. (T&F)

Mô tả về Linda được xây dựng để tương tự hoặc đại diện cho hồ sơ của một hoạt động nữ quyền và không thể hiện của một giao dịch viên ngân hàng. Bây giờ quy tắc xác suất nói rằng sự kiện ghép T & F không thể xảy ra nhiều hơn sự kiện đơn giản T. Tuy nhiên, 87 phần trăm của tất cả các đối tượng được đánh giá xác suất của sự kiện ghép mà Linda là một giao dịch viên ngân hàng và hoạt động trong phong trào nữ quyền cao hơn xác suất của sự kiện đơn giản mà Linda là một giao dịch viên ngân hàng.

Kết quả của thí nghiệm này là phù hợp với giả thuyết rằng các đối tượng đánh giá xác suất của một sự kiện bởi sự giống nhau hoặc tính đại diện của nó. Cụ thể, vì một nhà nữ quyền thái độ có vẻ đại diện cho Linda hơn là nghề nghiệp giao dịch viên ngân hàng, đối tượng kết luận rằng Linda có lẽ là một giao dịch viên ngân hàng và nữ quyền hơn là một Giao dịch viên ngân hàng.

Trong các cuộc phỏng vấn sau thí nghiệm, Kahneman và Tversky yêu cầu 36 đối tượng giải thích lựa chọn. Hơn hai phần ba đối tượng đã chọn sự kiện kết hợp đã đưa ra một số phiên bản của một lập luận tương tự hoặc điển hình là lý do của họ nhưng đồng ý, sau một số phản ánh, rằng câu trả lời là sai vì tất cả những người vừa là giao dịch viên ngân hang và một nhà nữ quyền cũng phải là một giao dịch viên ngân hàng. Chỉ có hai trong số các đối tượng duy trì rằng thứ tự xác suất không cần phải đồng ý với việc tham gia lớp học, và chỉ có một tuyên bố rằng ông đã giải thích sai câu hỏi.

Liên quan đến các công ty tốt và cổ phiếu tốt, Salt và tôi cho rằng các nhà đầu tư đánh giá quá cao xác suất cổ phiếu của một công ty tốt là cổ phiếu tốt vì họ dựa vào tính đại diện heuristic. Họ đánh giá quá cao xác suất mà một cổ phiếu tốt là cổ phiếu của một công ty tốt bởi vì một cổ phiếu tốt tương tự như một công ty tốt.

Những người trả lời phỏng vấn của Fortune đánh giá cổ phiếu như thể họ thích cổ phiếu của những công ty có chất lượng của ban quản trị cao, với giá trị vốn hóa thị trường cao, và tỷ số BV/MV thấp. Họ không quan tâm đến Beta? Không, Kết quả hồi quy cho thấy không có sự tương quan đáng kể theo thống kê giữa giá trị của khoản đầu tư dài hạn và Beta.

Những người trả lời phỏng vấn điển hình của Fortune là những nhà đầu tư hành vi, họ tin rằng cổ phiếu tốt là cổ phiếu của công ty tốt. Những nhà đầu tư tiêu chuẩn hiểu Fama và French, biết rằng những cổ phiếu tốt là cổ phiếu của công ty tệ. Những nhà đầu tư hành vi tìm kiếm cổ phiếu của những công ty tốt. Những nhà đầu tư tiêu chuẩn giữ tỷ trọng cao các cổ phiếu của công ty xấu trong danh mục, nhưng với mức độ hợp lí rất cao, họ tập trung vào những tác động tiêu cực và giảm thiểu bằng cách đa dạng hóa. Trong ngắn hạn, bức tranh cân bằng mà Shefrin và tôi thấy được bao gồm nhiều nhà đầu tư hành vi-những người nghiêng danh mục về phía các công ty tốt, một số ít những nhà đầu tư tiêu chuẩn-những người nghiêng danh mục đầu tư về phía các công ty tệ, và lợi nhuận kì vọng cân bằng của cổ phiếu của những công ty tệ- có vốn hóa nhỏ, BV/MV cao- có lợi nhuận cao hơn.

Be the first to comment

Leave a Reply